Tác giả: Elliot L. Atkins, Ed.D., Michael T.
Wiltsey, Ph.D., Alison L. Hey, M.A., Nathan M. Schenker, J.D.
Nguồn: AMERICAN JOURNAL OF FORENSIC PSYCHOLOGY,
VOLUME 31, ISSUE 2, 2013
Khi một ai đó giết người thì câu đầu tiên cần hỏi là, tại
sao? Bài này sẽ nỗ lực để mang đến một lời giải thích khả thi cho câu hỏi đó.
Các tác giả sẽ thảo luận về sự tác động của bệnh rối loạn nhân cách ranh giới ở
một bị cáo lên những vấn đề về pháp luật như trách nhiệm phạm tội, chiến lược
pháp luật, hình phạt và mối quan hệ luật sư-thân chủ.
Matthew Smith là một người đàn ông 50 tuổi đã ly dị có ba
con trong độ tuổi từ 3 đến 16. Dù phần lớn các mối quan hệ có những thăng trầm
của nó, thì mối quan hệ của Smith bị đẩy lên mức cực đoan. Mặc dù cho rằng vợ
ông là tình yêu của cuộc đời ông, Smith vẫn liên tục buộc tội bà ấy ngoại tình,
doạ tự vẫn, và than phiền về việc chi tiêu của bà. Sau nhiều cuộc ly thân, họ
cuối cùng đã ly dị. Sau khi ấp ủ những ý nghĩ tự tử, ông cuối cùng quyết định
kết thúc cuộc đời mình. Vào ngày kỷ niệm 25 năm đám cưới của họ, Smith lái xe
đến căn hộ của vợ cũ. Khi ông đợi bà ấy về nhà, ông ta ám ảnh về việc cuộc đời
ông trở nên thế nào và tất cả những vấn đề, rắc rối của ông đều là lỗi của bà
ta. Muốn làm cho bà ấy đau khổ, ông cảm thấy bà ta cần phải chứng kiến việc bà
ta đang khiến ông làm những gì. Sau đó ông thấy bà ấy đang nói chuyện điện thoại
khi bà rời xe oto của bà. Ông tiến lại gần chiếc xe của bà, móc súng từ túi áo.
Ông gọi bà, nghe giọng cười của bà, ông bắn chết bà. Sau đó ông ta bình tĩnh gọi
cho cảnh sát và thú nhận tội giết người.
Khoảng 78% của tất cả các vụ giết người ở Mĩ, nạn nhân bị
giết bởi một thành viên trong gia đình, người quen hoặc bạn bè. Tần suất này
nhất quán với những vụ giết người mà chúng tôi xem xét. Kinh nghiệm của chúng
tôi với những trường hợp đó dẫn chúng tôi đặt câu hỏi về việc liệu có một kiểu
mẫu hành vi nào đó có thể giải thích cho kiểu bạo lực này và/hoặc một chẩn đoán
sức khoẻ tâm thần nào đó là thường thấy ở những người bị kết tội. Chúng tôi bắt
đầu nhận thấy rằng bị cáo trong nhiều trường hợp đã trải qua sự căng thẳng cảm
xúc mãnh liệt đến mức đối với anh/cô ấy, việc giết người hoặc tự tử được xem là
giải pháp duy nhất cho những vấn đề của họ. Kiểu giết người này từng được nhận
diện bởi các nhà nghiên cứu như là kiểu giết người “catathymic” hoặc được mô tả
rộng hơn là kiểu giết người vì “phẫn nộ”. Những gì chúng tôi mặc nhận ở đây đó
là có một mối quan hệ giữa những vụ giết người xảy ra trong suốt một cuộc khủng
hoảng catathymic và các bị cáo đang mắc bệnh rối loạn nhân cách ranh giới (BPD).
Thông tin về BPD có thể liên quan đến quá trình tố tụng pháp luật và làm việc
với những thân chủ khó khăn. Bài này sẽ mô tả ngắn gọn những đặc điểm của hành
vi giết người catathymic và BPD, khám phá mối quan hệ giữa hai cái đó, và cuối
cùng chúng tôi sẽ cung cấp cho độc giả một ví dụ về mối quan hệ giữa BPD và hành
vi giết người catathymic.
HÀNH VI GIẾT NGƯỜI
CATATHYMIC
Thuật ngữ “khủng hoảng catathymic” được dùng trong nhiều
năm bởi các nhà nghiên cứu để mô tả về những hành vi bạo lực cực đoan được cho
là một kết quả của một sự căng thẳng tâm lý được xây dựng nên từ một mối xung
đột, mâu thuẫn về cảm xúc chưa được xử lý. Frederic Wertham là một trong những
nhà nghiên cứu đầu tiên áp dụng khái niệm này cho hành vi giết người. Ông cho
rằng sự hiểu biết về hiện tượng tâm lý này có thể hỗ trợ cho sự hiểu biết về
những kiểu hành vi bạo lực nhất định, đặc biệt là những hành vi giết người.
Wertham cung cấp một mô tả chi tiết về tám giai đoạn của một cuộc khủng hoảng
catathymic.
Trong giai đoạn đầu tiên, một sự kiện gây sang chấn tâm
lý gây ra một mức độ căng thẳng cảm xúc đáng kể khiến anh/cô ấy không thể xử lý
được. Trong giai đoạn hai, người đó đổ lỗi cho sự căng thẳng cảm xúc của mình
sang cá nhân khác. Cơ chế tâm lý này vận hành để giải toả sự căng thẳng cảm xúc
nội tâm mà anh/cô ấy đang trải nghiệm. Trong giai đoạn ba, suy nghĩ của người đó
ngày càng trở nên vị kỷ hơn. Trong giai đoạn bốn, người đó trở nên cứng nhắc với
quan điểm cho rằng chỉ có duy nhất hai giải pháp có thể giải toả sự căng thẳng
nội tâm đang trở nên quá tải- tự tử hoặc giết người. Giai đoạn năm bắt đầu với
một khoảng thời gian dài của những ý tưởng xung đột về việc liệu có nên thực
hiện giải pháp bạo lực này hay không. Cuối giai đoạn năm được đánh dấu bởi một
hành động nỗ lực hoặc hoàn thành bạo lực. Trong giai đoạn sáu, nhìn chung là xảy
ra ngay sau việc hành động, người đó trải nghiệm được sự giải toả căng thẳng
ngay tức thì và gần như hoàn toàn. Thường thì những cá nhân đó hoàn toàn không
nhận ra được những lý do cho sự giải toả căng thẳng của họ. Trong giai đoạn bảy,
khi sự căng thẳng cảm xúc bị loại bỏ, vẻ ngoài bình thường của họ kéo dài trong
nhiều tháng. Trong giai đoạn tám, một sự ổn định về cảm xúc và tâm lý bên trong
được thiết lập, dẫn đến sự hiểu biết sâu sắc.
Dù các nhà nghiên cứu đã xác định được hai dạng của giết
người catathymic, mãn tính và cấp tính, vì mục đích của bài viết này, các tác
giả sẽ thảo luận về “catathymic” nhất quán với khái niệm catathymia “mãn tính”
kiểu có liên quan nhiều nhất đến những bị cáo mắc BPD.
Gần ba mươi năm sau, Wertham bổ sung lý thuyết catathymia
của ông có bao gồm một quá trình suy nghĩ ảo tưởng. Ông mô tả một quá trình ở đó
thủ phạm trở nên ám ảnh với việc dùng đến bạo lực mà không có một động cơ hợp lý
hoặc khả năng xem xét thực tế. Ông còn chỉ ra rằng thủ phạm không còn xem nạn
nhân như một con người, mà thay vào đó, xem anh/cô ta như một biểu tượng cho
nguồn gây căng thẳng nội tâm. Nhận ra được cơ chế này sẽ giúp những chuyên gia
tham vấn và chăm sóc sức khoẻ tinh thần hiểu được hành vi loại bỏ tính người của
nạn nhân ở thủ phạm cũng như sự thiếu ăn năn hối hận.
NHỮNG ĐẶC ĐIỂM CỦA BỆNH RỐI LOẠN
NHÂN CÁCH RANH GIỚI
Cùng với những bệnh rối loạn nhân cách chống đối xã hội,
ái kỷ, BPD được xem là một trong những chứng rối loạn nhân cách “nhóm B” được
liệt kê trong (DSM- IV-TR).
Nhận thấy sự chia ly hoặc từ chối sắp xảy ra có thể dẫn
đến những thay đổi sâu sắc trong hình ảnh bản thân, cảm xúc, nhận thức và hành
vi. Những cá nhân đó rất nhạy cảm trước những tình huống môi trường. Họ trải
nghiệm những nỗi sợ bị bỏ rơi mãnh liệt và cơn giận không thích hợp ngay cả khi
đối mặt với một cuộc chia ly có giới hạn về thời gian thực tế, những nỗi sợ bị
bỏ rơi đó có liên quan đến sự không chịu đựng được việc ở một mình và một nhu
cầu cần có người khác ở bên họ. Những nỗ lực điên rồ để tránh bị bỏ rơi của họ
có thể bao gồm những hành động bốc đồng như tự cắt cơ thể hoặc hành vi tự tử. Họ
có thể lý tưởng hoá những người chăm sóc hoặc người yêu tiềm năng trong cuộc gặp
gỡ đầu tiên hoặc thứ hai, đòi dành nhiều thời gian ở bên nhau và chia sẻ nhiều
chi tiết riêng tư, thân mật ngay từ rất sớm trong mối quan hệ. Tuy nhiên, họ có
thể nhanh chóng chuyển từ việc lý tưởng hoá người khác sang hạ thấp giá trị
người khác, cảm thấy người khác không đủ quan tâm, cho đi không đủ, không “ở bên
họ” đủ. Những cá nhân đó có xu hướng thay đổi đột ngột trong cách nhìn của họ về
người khác, lần lượt được xem là những người hỗ trợ hoặc là người trừng phạt.
Những sự thay đổi đó thường phản ánh sự tan vỡ ảo tưởng với một người chăm sóc
có những phẩm chất nuôi dưỡng từng được lý tưởng hoá hoặc những người bị xem là
từ chối hoặc bỏ rơi. Những người mắc chứng rối loạn này có thể, đôi lúc, có
những cảm xúc rằng họ hoàn toàn không tồn tại. Những kinh nghiệm đó thường xảy
ra trong những tình huống mà người đó cảm thấy một sự thiếu vắng mối quan hệ ý
nghĩa, mang tính nuôi dưỡng và hỗ trợ.
MỐI QUAN HỆ GIỮA BPD VÀ HÀNH VI
GIẾT NGƯỜI CATATHYMIC
Tài liệu tâm lý học ghi nhận rõ ràng về một mối quan hệ
mạnh mẽ giữa BPD và bạo lực. Trong số những cảm xúc được xem là thúc đẩy hành vi
giết người như ghen tuông, sợ hãi, căm ghét, tức giận/ phẫn nộ, từ chối, trầm
cảm/tuyệt vọng và xấu hổ. Nghiên cứu cũng nhận ra một người mắc BPD có những
thiếu hụt nghiêm trọng trong việc xử lý và điều chỉnh cảm xúc, cũng như những
thiếu hụt trong việc kiểm soát những phản ứng cảm xúc của anh/cô ấy. Mức độ mà
bệnh BPD có thể khiến một cá nhân giết người được nhấn mạnh bởi nghiên cứu của
Marsha Linehan. Trong cuốn sách của bà, Cognitive-Behavioral Treatment of
Borderline Personality Disorder (Trị liệu nhận thức-hành vi cho bệnh rối loạn
nhân cách ranh giới), Linehan cho biết những người mắc BPD thường trải nghiệm sự
trục trặc nghiêm trọng trong nhiều lĩnh vực cuộc sống của họ, bao gồm cảm xúc,
những mối quan hệ với người khác, hành vi, nhận thức và cảm nhận về bản thân –
tất cả chúng có thể thúc đẩy người đó có hành động bạo lực.
Những quan sát của chúng tôi khi làm việc với những người
này là nhất quán với sự trình bày của Linehan, chúng tôi phát hiện thấy những
rối loạn chức năng nhận thức, cảm xúc và hành vi có trong BPD dẫn những người đó
đến một cuộc khủng hoảng catathymic. Vì những người mắc BPD rất nhạy cảm trước
sự từ chối, gặp những vấn đề về lòng tin và có nỗi sợ bị bỏ rơi, nên họ có nhiều
khả năng phản ứng mạnh mẽ, dữ dội trước sự từ chối, những mối đe doạ đến cái tôi
của họ hoặc sự xúc phạm tâm lý. Những khó khăn trong việc điều chỉnh cảm xúc của
họ làm tăng sự căng thẳng cảm xúc nội tâm ở những người mắc BPD. Người mắc BPD
cũng có thể dùng nhiều cơ chế phòng vệ khác nhau để giải toả xung đột nội tâm
của họ, như đổ lỗi cho nạn nhân cho cuộc vật lộn nội tâm của họ. Khi cuộc khủng
hoảng catathymic tiếp diễn, người mắc BPD có thể trải qua sự bất ổn cảm xúc xung
quanh những ý nghĩ xung đột của họ về việc liệu có nên thực hiện giải pháp bạo
lực này hay không. Người mắc BPD có thể trải nghiệm sự rối loạn chức năng nhận
thức nghiêm trọng dưới hình thức của việc nghĩ ra những ý nghĩ hoang tưởng, ảo
giác và sự phân ly, tất cả chúng khiến họ dễ có hành động bạo lực. Sự rối loạn
chức năng này tạo ra giai đoạn đưa ra những quyết định kém, gây ra những hành vi
bốc đồng và huỷ hoại bản thân, bao gồm những ý nghĩ và hành động tự tử và/hoặc
giết người. Sau khi hành động, cho dù họ thường không thể hiểu được những hành
động bốc đồng của họ, thì họ vẫn thường xuyên trải nghiệm cảm giác bình
tâm.

xem thêm tại fanpage: tâm lí học xã
hội và con người

đăng kí nhận tài liệu
free



23:50
Nặc danh
Posted in:
0 nhận xét:
Đăng nhận xét